Thực đơn
Phụ ngữ KiểuHai từ loại thông dụng được dùng để bổ nghĩa là tính từ (tính luôn cả ngữ đoạn tính từ[lower-alpha 7] và tiểu cú tính từ[lower-alpha 8]) – để bổ nghĩa cho danh từ; và trạng từ (tính luôn cả ngữ đoạn trạng từ[lower-alpha 9] và tiểu cú trạng từ[lower-alpha 10]) – để bổ nghĩa cho các từ loại khác, cụ thể là động từ, tính từ và các trạng từ khác, cũng như bổ nghĩa luôn cho cả ngữ đoạn[lower-alpha 11] hoặc cả tiểu cú[lower-alpha 12]. Tuy không nhất thiết tất cả tính từ và trạng từ đều là phụ ngữ, tính từ sẽ thường được coi là phụ ngữ khi được sử dụng theo kiểu thuộc ngữ[lower-alpha 13], nhưng khi được sử dụng theo kiểu vị ngữ thì không.
Có một kiểu phụ ngữ khác trong một số ngôn ngữ, bao gồm tiếng Anh, đó là danh từ thuộc ngữ[lower-alpha 14], tức là danh từ bổ nghĩa cho một danh từ khác (hoặc đôi khi là bổ nghĩa cho một từ loại khác). Ví dụ như từ "land" trong ngữ đoạn "land mines".
Sau đây là ví dụ cho các kiểu phụ ngữ nói trên trong tiếng Anh:
Trong một số trường hợp, ngữ đoạn danh từ hoặc lượng từ[lower-alpha 18] có thể đóng vai trò như phụ ngữ:
Phụ ngữ ở tất cả các kiểu đều có thể được sử dụng cho chức năng nào đó với nét nghĩa khác biệt. Dạng cú pháp hình thái nào được dùng cho chức năng nào thì là do ngữ pháp của ngôn ngữ quyết định vì mỗi ngôn ngữ thì mỗi kiểu. Chức năng của phép bổ nghĩa có thể được phân làm năm nhóm như sau:[2]
Thực đơn
Phụ ngữ KiểuLiên quan
Phụ Phục Hưng Phụ nữ Phụng Hiệp Phụ nữ ở Việt Nam Phục bích tại châu Âu Phụ đề Phục bích tại châu Á Phục sinh Phục bích tại các quốc gia Slav ĐôngTài liệu tham khảo
WikiPedia: Phụ ngữ //doi.org/10.1075%2Fsfsl.68.06rij //www.worldcat.org/issn/1385-7916 https://benjamins.com/catalog/sfsl.68.06rij